5 thg 10, 2011

ẢNH THỜI TRANG - ĐAM MÊ CỦA TÔI

XUAN DONG PHOTO-BLOG
 Trong suốt quá trình hoạt động nhiếp ảnh của mình, tôi luôn dành sự quan tâm đặc biệt cho các Collection của các nhà tạo mẫu hay của các cty thời trang, sự quan tâm đôi lúc trở thành ám ảnh. Đã từ nhiều năm nay rồi, sự cuốn hút, hấp dẫn của  ảnh thời trang luôn thôi thúc tôi nghiên cứu, tìm tòi cái mới, nó tiêu ngốn thời gian, chi phối cuộc sống của tôi trong cả bữa ăn, giấc ngủ, cuộc chơi và cái thằng tôi , như một tín đồ ngoan đạo, 1 kẻ bị bỏ bùa mê luôn lao vào nó với tất cả sự dấn thân vô điều kiện dù biết rằng cái giá phải trả không đơn giản chút nào ! Bởi đơn giản 1 điều , tôi yêu nó.
 Phải thừa nhận chụp Collection không hề dễ. Cân bằng sự hòa hợp giữa cái tôi của mình và nhu cầu thị trường của các cty là một việc hết sức phức tạp.

Mỗi khi nhận đơn hàng từ phía khách hàng tôi thường mất nhiều công sức để tìm ra 1 idea mới cho BST. Từ việc lựa chọn người mẫu phù hợp, tìm Location tương xứng đến sáng tạo ra phong cách chụp khác nhau luôn là công việc hết sức vất vả nhưng đầy thú vị. Những Collection của các Designer thích hơn, bởi bản thân các Collection đã là tác phẩm và các nhà thiết kế luôn biết mình muốn gì từ đứa con tinh thần của mình nên việc trao đổi thông tin, ý tưởng với nhiếp ảnh khá thuận lợi, nó giúp cho việc thực hiện bộ ảnh dễ mang lại hiệu quả như mong muốn hơn. Sự khó của việc chụp ảnh thời trang còn ở chỗ không có BST nào giống BST nào, thậm chí có giống thì cách thể hiện hình ảnh cũng phải hoàn toàn khác và các khách hàng thì luôn muốn kiếm tìm những gì mới lạ. Điều này lý giải tại sao Việt Nam vẫn rất ít các tay máy dám đầu tư bài bản cà chuyên nghiệp để chụp Fashion.
 Có một nỗi buồn nhỏ nhỏ trong làng thời trang phía Bắc là những Designer tài hoa, những Model danh tiếng sau một thời gian lăn lôn ở Hà Nội không mấy thành công đều rủ nhau Nam tiến, hic hic. Mảnh đất phương Nam màu mỡ như nam châm hút sạch tinh hoa showbiz đất Bắc. Thủ đô ngàn năm văn hiến xem vậy mà vô duyên, chẳng giữ nổi những đôi chân người đẹp! Nghề chụp ảnh thời trang do vậy không mấy phát trên đất Hà Thành. 
 Cuốn hút lớn nhất của ảnh thời trang nghệ thuật là mình được sáng tạo thoải mái theo ý tưởng và cảm xúc của mình, và người mẫu cũng tha hồ diễn để đạt đến sự "phiêu" trong ham mê. Và đây chính là ma lực thu hút tâm hồn người cầm máy. Luôn trong trạng thái nín thở, mắt không chớp, ngón trỏ bàn tay phải luôn hoạt động, Flash chớp liên hồi , đứng lên ngồi xuống bám theo từng chuyển động của cơ thể người mẫu, cố gắng không bỏ sót 1 ánh mắt gợi cảm hay 1 hành vi uyển chuyển nào từ Model. Thời tiết lúc này chả có nghĩa lý gì cho dù giữa cái nắng chói chang, oi bức của mùa hè hay cái lạnh như cứa vào da thịt của mùa đông. Không gian xung quanh trở nên vô nghĩa dù giữa phố đông kẻ tò mò, vỉa hè bẩn thỉu hay chốn hoang vu cỏ dại nhiều bất ổn tự nhiên. Kết quả nhận được là những tấm hình đầy cảm xúc, dễ làm rung động trái tim người thưởng ngoạn. Đôi khi, trong công việc thường nhật thỉnh thoảng may mắn gặp người yêu thích ảnh thời trang, họ diễn hết mình trước ống kính, như thể đang muốn gửi gắm tâm tư, và thể hiện tình cảm đẹp chả kém Model, lắm khi dân chuyên nghiệp cũng phải chào thua. Gặp được những đối tượng như vậy sướng ngang với trúng đề ( chả biết trúng đề có sướng thế không vì mình chả bao giờ trúng lô đề do mình chưa bao giờ chơi món này ).
 Trong nghệ thuật tạo hình nói chung hay trong nhiếp ảnh thời trang nói riêng, sự Sexy nhiều khi hay bị lạm dụng bằng phương pháp cởi bỏ thô thiển hay thiếu vải một cách dã tâm. Mình ghét nhất điều này, mình luôn muốn người mẫu của mình thể hiện sexy qua ánh mắt, làn môi, nụ cười... thậm chí mái tóc cũng sex. Sex thế thích hơn, sex thế khó hơn và đương nhiên sex thế hay hơn.
hết phần 1

1 nhận xét: